Với người xa xứ, nhịp sống thường nhật vẫn tiếp tục đều đặn, khiến nỗi nhớ quê hương phải để lặn vào trong vì chẳng thể dừng lại để tận hưởng cái Tết như ở quê nhà. Vẫn là những chiếc bàn làm việc chất đầy hồ sơ, những cuộc họp kéo dài đến tối muộn, những con đường lạnh lẽo in hằn dấu bước chân gấp gáp.
Người Việt ở Úc múa lân mừng năm mới.
Nên có người gửi nỗi nhớ quê hương vào cuộc gọi về nhà, được nghe tiếng mẹ, tiếng cha kể về chuẩn bị Tết, rồi lặng lẽ tắt máy trong nỗi nhớ trào dâng. Có người mải miết trên mạng xã hội, nhìn thấy những tấm ảnh bạn bè ở quê hân hoan bên mâm cỗ, lại thấy lòng chùng xuống, như chạm vào điều gì đó đã quá xa vời.
Thỉnh thoảng, người ta gặp nhau trong những cộng đồng nhỏ ở nơi đất khách, tổ chức một buổi tất niên đơn sơ. Những chiếc bánh chưng được gói vội, những cành đào giả mua từ cửa hàng châu Á, cùng vài món ăn quê nhà. Thắp một nén hương trong lòng cũng là cách những người xa quê tự nhắc mình về cội nguồn, về những ngày tháng tuổi thơ đầy kỷ niệm, về quê nhà xa vắng. Tết trong lòng người xa xứ, dù không có tiếng pháo, không có cành đào thật, nhưng vẫn ngập tràn tình yêu và nhớ thương.
Tết ở quê nhà là thời khắc sum vầy, là khoảnh khắc gia đình đoàn tụ. Nhưng Tết của người xa xứ lại là nỗi nhớ nhung thăm thẳm, nơi những kỷ niệm ùa về giữa lòng phố thị xa hoa nhưng lạnh lẽo vô tâm. Những người con xa quê, có người đã không còn nhớ rõ mùi bánh chưng ngày Tết, tiếng pháo râm ran hay nụ cười của những người hàng xóm. Nhưng trong lòng họ, Tết vẫn mãi là biểu tượng thiêng liêng của quê hương, của tình thân.
Với người già xa xứ, Tết lại là một nỗi buồn nặng trĩu hơn. Đó là sự nuối tiếc về tuổi trẻ đã đi qua, về quê hương thân thuộc mà giờ đây có lẽ họ chẳng còn dịp quay về. Khi tuổi đã cao, sức khỏe không còn như trước, cảm giác cô đơn và lạc lõng nơi đất khách lại càng thêm sâu sắc. Nhiều người trong số họ đã rời quê hương từ rất lâu, có khi hàng mấy chục năm. Thời gian ấy đủ dài để mọi thứ ở quê nhà thay đổi, đủ lâu để họ dần xa cách với gia đình, với làng xóm, nhưng lại không đủ để những kỷ niệm ấy phai mờ trong tâm trí. Đối với họ, Tết không chỉ là dịp để nhìn lại một năm đã qua mà còn là thời khắc để nhớ về tuổi thơ, về thời niên thiếu với những người thân thương đã khuất bóng. Hình ảnh những người cha, người mẹ tất bật chuẩn bị mâm cỗ ngày Tết, những đứa trẻ háo hức mặc áo mới, chạy quanh làng xóm vẫn hiện hữu trong tâm trí như mới hôm qua. Giờ đây, những người thân yêu ấy có thể đã không còn, nhưng những ký ức về họ lại càng sống động mỗi khi Tết đến.
Có lẽ, điều day dứt nhất với người già xa xứ là cảm giác không còn đủ sức lực để trở về. Mỗi năm trôi qua, họ đều mong có dịp trở lại quê hương để đón một cái Tết cuối đời bên gia đình, nhưng sức khỏe không cho phép, khoảng cách địa lý và tuổi tác trở thành rào cản lớn. Nỗi nhớ quê càng mãnh liệt khi họ ý thức được rằng, có lẽ họ sẽ phải đón thêm nhiều cái Tết nữa trên xứ người mà không bao giờ có dịp trở về nơi chôn nhau cắt rốn.
Tết đối với người trẻ xa xứ là một trạng thái cảm xúc vừa lạ vừa quen, hòa quyện giữa nỗi nhớ, sự tiếc nuối và cả chút bâng khuâng về tương lai. Ở lứa tuổi mà người ta thường mải mê chạy theo ước mơ, sự nghiệp, và khám phá thế giới rộng lớn, những người trẻ ít khi dừng lại để cảm nhận sự thiếu vắng của quê nhà. Nhưng khi Tết đến, trong nhịp sống vội vã đó, bỗng nhiên họ nhận ra mình đang đứng ở một nơi rất xa, giữa dòng người xa lạ, và bất chợt nhớ về những gì thân thuộc nhất.
Mâm cỗ Tết khá đủ đầy vẫn không làm người xa xứ nguôi nhớ về quê hương.
Với nhiều người trẻ, đặc biệt là du học sinh hay những người mới rời quê hương đi làm xa, Tết trở thành một cột mốc để đánh giá sự trưởng thành. Đối diện với một năm mới trên đất khách, họ bắt đầu cảm nhận rõ ràng sự thiếu thốn về tình cảm gia đình - thứ mà trước đây, khi còn ở quê, có lẽ họ chưa bao giờ thực sự trân trọng. Ở quê nhà, Tết là khoảng thời gian để tụ họp bên mâm cơm gia đình, cùng chia sẻ những câu chuyện vui buồn của một năm đã qua. Nhưng ở nơi xa lạ, những người trẻ thường chỉ còn lại một mình với công việc, học hành và đôi khi, là sự cô đơn giữa đám đông.
Người trẻ xa xứ cũng đối mặt với một tâm trạng phức tạp: giữa khao khát muốn trở về và trách nhiệm với cuộc sống hiện tại. Tết ở quê nhà có thể mang lại cho họ sự bình yên, nhưng lại làm gián đoạn những công việc, những dự định họ đang theo đuổi ở nước ngoài. Nhiều người lựa chọn không về quê ăn Tết để tiết kiệm thời gian, chi phí, hoặc vì cảm thấy mình cần tập trung cho sự nghiệp. Nhưng khi nhìn thấy những hình ảnh quê nhà rộn ràng trên mạng xã hội, họ lại không thể tránh khỏi cảm giác hụt hẫng. Những dòng trạng thái của bạn bè, những tấm ảnh gia đình bên nhau, khiến người trẻ bỗng cảm thấy mình đang lạc lõng giữa cuộc đời.
Cũng có những người trẻ chọn cách tận dụng khoảng thời gian Tết để suy ngẫm về hành trình đã qua và định hướng tương lai. Sống xa quê hương giúp họ học được cách đối diện với cô đơn, với những khó khăn mà trước đây có lẽ họ chưa từng trải qua. Tết nơi đất khách không chỉ là thời khắc để nhớ về quê nhà, mà còn là dịp để họ tự nhắc nhở về sự trưởng thành, về những mục tiêu lớn hơn. Trong niềm nhớ nhà, họ thấy mình đang mạnh mẽ hơn, độc lập hơn, và học cách yêu quý những giá trị gia đình hơn bao giờ hết.
Và với cả người trẻ hay người già đang xa xứ, Tết vẫn vô cùng thiêng liêng. Bởi Tết là bản sắc quê hương, là sự giao thoa giữa nỗi nhớ và hy vọng, giữa cái cũ và cái mới. Nó mang lại cho mỗi người những giây phút hoài niệm, nhưng cũng là động lực để tiếp tục hành trình đã chọn, với niềm tin rằng một ngày nào đó, họ sẽ trở về quê hương, mang theo không chỉ thành công mà còn là tình cảm sâu sắc hơn dành cho gia đình và đất nước.
Gửi phản hồi
In bài viết