Dịu dàng mùa sen

- Năm nào tôi cũng ngóng chờ đến mùa sen nở, để được ngắm những nụ sen tinh khiết đầu tiên. Mùa sen bắt đầu từ tháng 5 đến tháng 10 dương lịch. Khi cơn mưa giao mùa bất chợt ùa về, ấy cũng là lúc đánh thức những mầm sen đầu tiên nhú lên giữa mặt hồ phía sau nhà. Sen ủ sâu trong bùn đất, đợi mùa gọi rồi khe khẽ cựa mình bằng những đọt chồi lấm tấm phù sa, bắt đầu một hành trình sống đầy kiêu hãnh.

Mùa sen nở vẽ nên một bức tranh thơ mộng, trữ tình giữa khung trời mùa hạ, góp thêm sắc hương tao nhã, ngọt lành.

Mỗi loài hoa, màu hoa đều sở hữu những vẻ đẹp riêng. Loài kiêu sa đài các, loài giản dị khiêm nhường, riêng sen thì vừa nền nã, dịu dàng lại trắng trong, thuần khiết. Vẻ đẹp ấy thường được ví von, so sánh với những nhân cách, tấm lòng thảo thơm, đôn hậu. Hoa sen còn mang biểu trưng của Phật giáo, mang ý nghĩa tốt đẹp về đạo đức, trí tuệ của những người tu Phật. Cũng hiếm có loài hoa nào xuất hiện trong đời sống văn hóa, tâm linh, văn học, nghệ thuật tạo hình cũng như trong tôn giáo của Việt Nam nhiều như hoa sen. Ông cha ta từ ngàn xưa có lẽ đã coi hoa sen là quốc hoa. Hoa sen hội tụ cả hương lẫn sắc, hương sen rất dịu, gợi một tinh thần cao thượng. Đứng trước vẻ tĩnh lặng của sen, ta thấy lòng mình dịu lại, thấy an yên đến lạ thường.

Tôi yêu hoa sen, yêu cái cảm giác an bình, tĩnh tại khi được hòa mình trong đầm sen trên một chiếc thuyền nhỏ. Giữa đất trời bao la, thưởng thức hương hoa sen ngào ngạt vương vấn cùng ngọn gió đồng quê làm tâm hồn dịu lại, đằm hơn và mọi phiền muộn âu lo của cuộc sống dường như tan biến.

Mùa sen nở, trên những gánh hàng hoa của các bà, các chị trên phố mỗi sớm mai, sen cũng góp mặt mang theo vị quê, tình quê ngọt ngào, thơm thảo. Đi sau những chiếc xe ấy cũng đủ ngẩn ngơ vì thoảng hương ngan ngát. Màu hồng rực rỡ của cánh sen xen lẫn trong màu nắng làm bao ánh mắt phải ngoái nhìn. Và cứ như thế, một mùa sen mới lại đến, âm thầm làm đẹp cho phố phường.

Giữa mùa sen, còn thêm một thú tiêu khiển tao nhã khác đó là thưởng trà sen. Trà sen cầu kỳ từ khâu hái sen lúc sáng sớm, chọn những búp sen đẫy đà, tách nhẹ từng cánh mỏng cho trà vào ủ và vuốt thật phẳng phiu, sau đó buộc lại cẩn thận và gói thêm bên ngoài bằng một lớp lá sen. Công phu hơn, vào hoàng hôn hôm trước, người ta chèo thuyền ra giữa đầm, lén bỏ vào những búp sen một dúm trà nhỏ, đến sáng hôm sau lại ra đầm sen lấy lại những dúm trà đã được ướp hương suốt đêm dài. Ngay cả nước dùng để pha trà cũng phải được hứng từ những lá sen đọng đầy sương sớm. Có lẽ, đây là cách thưởng trà độc đáo có một không hai, nên không ngoa khi khẳng định tách trà sen chính là “thiên cổ đệ nhất trà”.

Có lẽ hiếm có loài hoa nào gợi lên nhiều điều đẹp đẽ, thanh cao như hoa sen. Bởi thế mà khi mùa sen rực rỡ đi qua, khi sen lụi dần, lá non xanh đã thành lá già rũ xuống, đầm sen im ngủ đợi mùa sau, chỉ còn hạt sen thơm ngát trong bát chè thả thêm chút nhãn lồng, người ta vẫn tìm thấy trong màu chè thanh mát thi vị, sự thanh tao của sen.

Minh Minh

Tin cùng chuyên mục